Tiền Và Lá
Tô Thanh Phương
L ý Dũng Liêm
Tuổi thơ ! Tuổi thơ tóc để gáo dừa
Tuổi thơ Mẹ bắt đeo bùa Cần Ông
Hai ta cùng học vở lòng
Dắt tay nhau giữa cánh đồng cỏ xanh.
Hai nhà ! Hai nhà chung một mái tranh
Chia vui từng trái ngọt lành có nhau
Đêm cùng đón ánh trăng cao
Ngồi bên giếng Ngọc đếm sao trên trời.
ĐK:
Em moi đất nặn hình người
Anh thơ thẩn nhặt lá rơi làm tiền
Mỗi ngày chờ hộp mười phiên
Em mang ngồi bán lấy tiền lá rơi.
Tiền là giấy bạc em ơi
Tiền là giấy bạc của đời làm ra
Người ta giấy bạc đầy nhà
Cho nên mới được gọi là chồng em
Bây giờ mỗi buổi chiều lên
Tôi gom lá đốt khói lên ngút trời...!!!
Tiến!
Nguyễn Hữu Ba
(1947)
Moderato
2/4
Hùng tiến, hùng tiến quân Nam !
Giặc cướp dày xéo hung tàn
Toàn dân chúng ngàn gươm súng ta vùng lên !
Hùng tiến, hùng tiến quân Nam !
Giặc cướp dày xéo hung tàn
Toàn dân chúng ngàn gươm sung ta vùng lên !
Tiến, chúng ta cùng nhau tiến
Chúng ta cùng nhau tiến
Chúng ta cùng nhau tiến !
Tiến, chúng ta cùng nhau tiến
Chúng ta cùng nhau tiến
Giết sạch tan quân thù
Toàn thắng
Tài liệu: Bản “TIẾN” do Tinh Hoa và Tỳ Bà (Huế) ấn hành lần thứ nhất.
Copyright 1950 by NGUYỄN HỮU BA - Thuận Hóa
Nguồn: http://perso.club-internet.fr/nmchau
Hư Vô
Tiếng Bước Trên Đường Khuya
Phạm Duy
(Hà Nội - 1946)
Tiếng chân ngân dài từ từ đi ngoài đêm thâu
Tiếng chân dưới lầu, ôi tàn mộng Bích Câu!
Ôi tiếng chân ai mang dài năm tháng?
Ôi tiếng chân ai đã tàn tuổi thơ
Có phải đó là bước chân miệt mài của người ăn chơi
Vừa lăn ra khỏi chốn yên hoa
Mang mùi hương úa?
Hay đó là người nào đi
Khóc cuộc từ ly
Đêm tối chân tần ngần
Thương bóng ai tàn Xuân?
Nhưng tiếng chân sao vẫn còn rên xiết?
Nhưng tiếng chân sao vẫn còn tha thiết?
Vẫn còn kể lể
Vẫn còn nặng nề
Vẫn còn đê mê...
Vẫn còn ê chề !
Ôi bước chân nào rầu rầu
Chen tiếng mưa Ngâu?
Ôi bước chân sầu
Vọng lời ai oán dân nghèo?
Ôi tiếng cơ cầu
Lên với trời cao!
Ôi tiếng kêu gào không mầu!
Có phải đó là bước chân ngậm ngùi của người lầm than
Âm thầm trong bóng đêm
Vang lời ưu phiền?
Tiếng chân cứ dần từ từ đi vào đêm mưa
Tiếng chân thẫn thờ đi vào hồn tôi!
pdsuperfan & hottieu
Tiếng Ca Dân Lành
Trịnh Hưng
Miền quê tôi
Bóng dừa nghiêng mình xuống Đồng Nai
Mái chèo khua rủ sóng sông dài
Vẳng tiếng hò chiều lên êm ái
Và nơi đây
Nắng chiều soi đẹp lắm người ơi
Có người vui vì thắm duyên đời
Đất miền tôi người biết thương người
Hò hò ơi
Ánh bình minh rọi xuống miền Nam
Nắng đẹp như dải gấm huy hoàng
Cho những bà mẹ vui năm tháng
Hò hò ơi
Nắng về đây ngợp cánh đồng xanh
Gió về trao lời hát tâm tình
Mái nhà tranh đẹp mối duyên lành
Nơi đây có người
Trọn duyên môi tươi thắm cười
Ai ca những lời
Niềm thương yêu tràn muôn lối
Tiếng hát như lả lơi
Mái lá nhưng đời vui
Ở đây người thương câu nghĩa nặng
Tâm tình tôi trong trắng
Yêu sống đời tự do
Chiều hôm nay
Có bàn tay lại nắm bàn tay
Hứa cùng nhau chung cánh vai gầy
Bên luống cày chàng ca em cấy
Để hôm mai
Dưới vầng đông đồng lúa đầy bông
Lối về thôn nàng gánh anh gồng
Lúa đầy xe tình thắm duyên nồng
Tham khảo:
1. Giọng hát Giao Linh trong băng nhạc Nhạc Tuyển Tâm Anh, do nhạc sĩ Tâm Anh thực hiện trước 1975.
Anthony Trần
Tiếng Ca Đó Về Đâu
Nguyen T. Thinh
Tiếng ca đó đưa em vào đời
Em từng ước vọng thành đóa hoa tươi
Nụ cười em vẽ lên môi
Nhịp nhàng cơn gió trăng trôi
Lời ca ngân nga không biên giới
Tiếng ca đó say sưa miệt mài
Cho đàn bướm mộng lồng ý lên khơi
Nụ hồng vừa chớm đôi mươi
Vội vàng để dáng xuân trôi
Người đi đi qua ôi mất rồi
Trên đôi tay vàng bàn tay nào trong trắng
Bàn tay nào yêu dấu để cho mình nương náu
Trước cánh hoa tươi giờ đây đã rã rời
Còn tìm đâu thấy ai?
Tiếng ca đó chơi vơi giữa trời
Trên vùng đất lạnh còn bóng em thôi
Nghẹn ngào làn tóc buông xuôi
Giọt buồn nhỏ xuống tim tôi
Lời ca đi theo với kiếp người
Ghét ai
Tiếng Ca U Hoài
Lê Minh Bằng
Tôi chưa quên một bài ca chan chứa u hoài
Những đêm vắng lạnh bùi ngùi nhớ thương ai
Tôi chưa quên một giọng ca ôi luyến lưu làm sao
nỉ non như tiếng sáo ru ban chiều
và dịu êm như khúc ca tình yêu
Bao năm qua miệt mài đi giữa chốn non ngàn
Tiếng ca vẫn gửi niềm thương nỗi nhớ bâng khuâng
Bao năm qua mà giọng ca xưa vẫn ghi vào tôi
hình nguời em mái tóc đen buông dài
dù ngàn sao thương nhớ chẳng nhạt phai
Có những khi ngồi đón hoàng hôn
những khi nhìn trăng xế đầu non
ngờ rằng mình yêu vì nghe lòng nhớ
thoáng bóng không gian thành tơ với cung đàn thương
Nhưng biết yêu là đau khổ vì duyên mình dang dở
vì đời mình còn đi xây tình đất nước quê hương
sông hồ muôn hướng
biết ngày nào thuyền đến bờ
Ai không qua một lần yêu tha thiết trong đời
Lấy trăng gối mộng dệt nhiều mơ ước xa xôi
Tôi xin dâng trọn niềm thương lên phím tơ người ơi
Dù ngày mai xa cách muôn phương trời
thì đàn tôi chỉ nhớ một người thôi
tvmt
Chia sẻ với bạn bè của bạn: |