Nguyệt Cầm
Cung Tiến
ý thơ : Xuân Diệu
Trăng nhập vào dây cung nguyệt lạnh
Trăng thương trăng nhớ hỡi trăng ngần
Đàn buồn đàn chậm ôi đàn lặng
Mỗi giọt rơi tàn như lệ ngân.
(Xuân Diệu)
Đêm mùa trăng úa làm vỡ hồn ta...
Ngập ngừng xa...suối thu dồn lá úa trôi qua
Sầu thu, sầu lên vút mịt mù, mà e nhớ hương mùa thu
Trăng Tầm Dương lung linh bóng sáng, từng thoáng lệ ngân, mà hồn phân vân cuồng điên nhớ
Long lanh tiếng Nguyệt Cầm, tiếng đàn trầm
Ai nhớ nương tử một đêm nao trăng thanh trong lời hát... chết theo nước xanh...Chết theo nước xanh...
Ôi đàn trăng cũ làm vỡ hồn anh...
Long lanh long lanh ... trăng chiếu một mình,
khơi vơi khơi vơi ... nhạc lắng tơ ngời
Nguyệt cầm ơi từng lệ ngân, ...
chết từng mùa Xuân...
Đêm ngời men nhớ...Nhạc tê ngời thuở xưa
Trăng sầu riêng chiếc... Trăng sầu riêng chiếc, sầu cho tới bao giờ ?
Hồn ghê bốn bề sao ngợp hồn xanh biếc trời cao
Kià thuyền trăng, trăng nhớ Tầm Dương, nhớ nhạc vàng, đêm ấy thuyền neo bến ấy
Nguyệt Cầm nghe nấc từng câu...
Có hàng mây trắng về đâu?
Mắt chìm sâu, đêm lắng đời sâu
Nguyệt Cầm khơi mãi tình sầu .
Khơi mãi nguồn đêm ...Mùa trăng úa làm vỡ hồn ta...
Ngập ngừng xa suối thu dồn lá úa trôi qua .
Sầu Thu sầu lên vút mịt mù, mà e nhớ hương mùa Thu .
Trăng Tầm Dương lung linh bóng sáng từng thoáng lệ ngân, mà hồn phân vân cuồng điên nhớ .
Long lanh tiếng Nguyệt cầm tiếng đàn trầm .
Ai nhớ Nương Tử một đêm nao trăng thanh trong lời hát, chết theo nước xanh chết theo nước xanh .
Ôi đàn trăng cũ làm vỡ hồn anh.
Tài Liệu Tham Khảo: “Ca Khúc Cung Tiến” - Kẻ Sĩ xuất bản
Ngô Đồng
Nguyệt Cầm (2) - Chưa Có
Hoàng Linh Duy
t hơ Hà Huyền Chi
Nguyệt Cầm (2)
http://saomai.org/~vhnt/RA/nguyetcam2.ram
Nguyễn Tiến Dũng trình bày
Nhà Anh Nhà Em
Anh Sơn
H à Tiến Lũ
Nhà anh nhà em
cách hai đoạn đường dài
Tuy xa mà gần tuy gần mà xa
Rồi còn xa mấy nữa
khi em đi lấy chồng
Một chiều thu úa lá
Một con đò sang sông
Một cõi lòng băng giá
Một thoáng buồn mênh mông.
Anh đến mừng em trong tiệc cưới
Ra về men rượu ngấm buồng tim.
Gió khuya lạnh mảnh hồn đơn lẻ
Một ánh sao rơi chìm trong đêm.
Anh ướp hồn anh men rượu đắng
Nghe chừng men rượu đắng niềm vui
Bóng em chợt thoáng mờ hư ảo.
Đẹp giấc mơ tan sầu bao nhiêu.
Đường về nhà em
Cách hai đoạn đường dài
Tuy xa mà gần ...tuy gần mà xa
Từ đây xa mấy nữa
Khi em đã có chồng.
Dù tình còn đậm đà.
Dù lòng còn thiết tha
Dù buồn xa cách biệt.
Thôi anh đừng nhắc chuyện đôi ta
Thương Ai
Nhà Em
Nguyễn Ngọc Thiện
T hơ : Nguyễn Thái Dương
Phải vì anh đến tìm em, mà cây cầu rẽ đôi thành chữ y
Dòng sông ơi có nhắn điều gì mà sao con sóng thoát về phía anh
Nhà em ở cạnh dòng sông, có ao rau muống mặt trông lên trời
Đường đi sao cứ chơi vơi như câu anh nói ngập ngừng rồi thôi
Nhà em khó quá chao ôi mà cây cầu lai rẽ đôi thế này
Nhà em cũng có đâu xa, trong chữ viết tắt y hoa (Y) chữ gì
Hoa Biển
Nha Trang Chiều Mưa
Minh Kỳ
M ộng Lan
Nhịp C, slowly
Chiều nay mưa Thu Nha Trang im vắng không bóng người qua.
Chiều nay âm u! trong mưa trong gió ai đến thành Nha?
Kìa phố trông tiêu điều!
Đây bể lúc ban chiều
không bóng giai nhân dập dìu đùa vui trên bờ cát trắng.
Ngoài đường mưa thu rơi rơi...ươn ướt thấm tận lòng ai?
Một vài xe đi bơ vơ! Ôi! gió mưa bao giờ phai?
Ai đứng trông bên lề?
Ai đón mưa Thu về?
Ai ước mong cho mưa tàn vui sáng ngày mai
Trong chiều mưa Thu...
Nha thành âm u!
Sóng buồn reo tiếng đâu con thuyền chiều nào nhấp nhô...?
Nha thành bơ vơ!
đâu chiều nên thơ?
đâu chiều yên vui bao nhiêu người ước mơ
Chiều nay mưa Thu Nha Trang im vắng không mong chờ ai!
Từng giọt mưa thu rơi rơi thấm ướt đến bao giờ phai?
Ai sống nơi Nha thành
đây đất yên vui lành,
qua hết mưa Thu bao người vui đón ngày mai...
Ấn bản 1958 - Diên Hồng 55
Bảo Trần
Nha Trang Ngày Về
Phạm Duy
Nha Trang ngày về, mình tôi trên bãi khuya
Tôi đi vào thương nhớ, tôi xây lại mộng mơ năm nào
Bờ biển sâu, hai chúng tôi gần nhau
Đêm xưa biển này, người yêu trong cánh tay
đêm nay còn cát trắng, đêm nay còn tiếng sóng
Đêm nay còn trăng soi, nhưng rồi chỉ còn tôi
Trên bãi đêm khóc người tình.
Cát trắng thơm tho, lùa vào trong nắm tay
Nào ngờ cát úa tuôn ra dần dà chẳng có hay
Ân tình trong lúc đôi mươi
Bao giờ cũng vẫn mau phai
Cho ngàn thông réo tên ai, từ đó
Lớp sóng mơn man thịt mềm, da ngát hương
Nào ngờ sóng cuốn trôi đi lầu vàng trên bãi hoang
Khi tình tôi chít khăn tang
Ai gào ai giữa đêm trăng
Cho từng lớp sóng kêu than
Nha Trang ngày về, ngồi đây tôi lắng nghe
Đê mê lòng tôi khóc, như oan hồn trách móc
Ôi trăng vàng lẻ loi Ôi đời!
Trời biển ơi ! Không cố nuôi tình tôi
Nha Trang biển đầy, tình yêu không có đây
Tôi như là con ốc, bơ vơ nằm trên cát
Chui sâu vào thân xác lưu đầy
Dã tràng ơi! Sao lấp cho vơi sầu này?
hoctro
Chia sẻ với bạn bè của bạn: |