Người Thương Kẻ Nhớ
Duy Khánh
Anh đi rồi, ngậm ngùi tôi ở lại
Đêm bóng dài, nghe lạnh đầy bờ vai
Người đi vương nỗi nhớ
Người ở lại mang nồi chờ
Ngõ hồn cô quạnh bơ vơ
Chỉ còn lại một vần thơ
Anh đi rồi, nửa hồn tôi khờ dại
Chuyên chở hoài những kỷ niệm chưa phai
Ngày tôi anh gặp gỡ
Ngày tạ từ tay vẫy chào,
Mềm lòng chấp nhận xa nhau
Bỡi giòng đời tựa sóng dâng cao
Anh ra đi, nơi trời xa xứ lạ
Nhắn gửi gì về miền đất quê ta
Anh vô tư hay là anh còn nhớ
Những con đường tình tự ngày qua
Anh đi rồi, có nghĩa là xa xôi
Tôi ngóng chờ cũng chỉ là chờ thôi
Làm sao ngăng được bước
Người ở lại chung hướng đời
Tình mình đành chia phôi
Mắt lệ buồn, tuôn mặn bờ môi
tvmt
Người Tình
(chưa biết)
Con đường nào đưa em vào lớp ?
Con đường nào đưa em vào đời ?
Con đường nào... ai chờ ai đợi ?
Hỡi người tình bé nhỏ của tôi !
Gởi thương nhớ, vương theo cơn gió, gió hát tự tình
Gửi thương nhớ, mênh mang sóng vỗ, sóng vỗ bên đời
Tưởng như đã... Sao em không nói, không nói nửa lời !?!
Tưởng như đã... Xôn xao ánh mắt, ánh mắt đưa duyên
Em bước đi, áo trắng vờn mi
Có... đôi khi... hoa lá... thầm thì,
Người đi, ánh mắt nào đánh rơi
Để tôi, đi tìm suốt cuộc đời...!
(Nhạc ...)
(Lại từ đầu...)
Quang Linh trình bày
©¿®
Người Tình (Thiền Ca 7)
Phạm Duy
Người tình tuyệt vời
Trăm năm tình ái
Tình người vời vợi
Trăm lối nghìn nơi
Người tình tuyệt vời
Thật thà gian dối
Yêu một vạn người
Như một người thôi
Người tình tuyệt vời
Trăm năm tội lỗi
Người cũng là người
Ban phát niềm vui
Hai mươi tuổi đời
Yêu như hổ đói
Nhưng cũng là mồi
Hiến dâng cho người
Hai mươi tuổi trời
Yêu không kịp nói
Bẩy mươi tuổi rồi
Yêu cũng vội thôi
Người tình tuyệt vời
Từ đầu từ cuối
Thắng bại chẳng đòi
Mất còn chẳng ai
Người tình tuyệt vời
Đường tình đi mãi
Thất tình ngày rày
Thoả tình ngày mơi...
họctrò
Người Tình *
(chưa biết)
Nếu được làm người tình lạc vào mắt nai tơ cho hồn bớt dại khờ
Nếu được làm người tình đùa tóc trong chiều vắng làm gió thoáng môi hôn
Ngàn vì sao trên trời nhìn người yêu tôi cười thẹn thùng thắm đôi môi
Xin gió xa thôi đừng đùa làn da tuyết trắng làm đôi má thêm hồng.
ĐK:
Tình yêu như xuân vừa mới bước chân vào đời
Một hôm đánh thức hồn thơ đón chân mộng xưa đã từ kiếp nào
Người yêu đi vào giấc mộng làm đêm đầm ấm
Đã nghe từng mùa lá bay đã nghe tim dạt dào lòng đã ngất ngay.
Nếu còn là người tình thì tìm đến bên nhau cho ngày tháng ngọt ngào
Nếu còn là người tình thì thôi thay màu áo thôi sóng gió xôn xao
Vì thời gian không đợi và lời yêu giữ lại để còn biết mê say
Xin đến vì cuộc đời còn tình yêu muôn thuở gọi nhau mãi người tình... !!!
ĐừngTắmChiềuNay
Người Tình Cô Đơn
Hồng Hà
Tôi người tình cô đơn chiếc lá vàng thu xa lìa cánh
Tôi người tình cô đơn thương lá vàng rơi vô tình người qua
Người tình cô đơn và tôi những đêm đông
Người tình cô đơn và tôi ánh sao khuya
Người tình cô đơn một chiều heo may
Một nhành hoa rơi, xót thương ai màu tím chiều ....
Người tình cô đơn là tôi những đêm đông
Người tình cô đơn và tôi ánh sao khuya
Người tình cô đơn một chiều heo may
Một nhành hoa rơi, xót thương ai màu tím chiều ....
Bích Việt
Ngọc Dung
Người Tình Già Trên Đầu Non (Hoá Sinh / Rong Ca 1)
Phạm Duy
(Cựu Kim Sơn-Tháng Giêng 88)
Người tình già trên đầu non
Tuyết đã tan trên vai mỏi mòn
Giữa đám mây xanh xao chập chờn
Nhìn mặt trời thoi thóp hoàng hôn
Người tình già trên đỉnh khơi
Muốn lãng quên trăm năm một đời
Nhưng dưới thế gian mông mênh vời vợi
Người chợt nghe tiếng em chờ đợi.
'' Người tình già trong lẻ loi
Có nhớ thương.... ai ? ''
Người tình già nghe lời kêu
Lững thững đi trên con đường chiều
Xuống lũng sâu, leo qua ngọn đèo
Về một miền phơn phớt cỏ nâu
Người tình còn nhớ tuổi son
Cúi xuống hôn bông hoa thật gần
Nghe suối vẫn reo trong hang rì rầm
Người tưởng nghe tiếng em thì thầm...
'' Đợi người tình đã từ lâu
Vẫn khát khao... nhau ''
Người từng là nắng mùa Xuân
Đã dắt em đi trên đường trần
Đã vuốt ve em trong Hạ mềm
Rồi lạnh lùng Thu đến... lìa em
Người trở thành cây mùa Đông
Lá úa rơi vun cao cội nguồn
Nhưng cuối bước đi trăm năm một lần
Đầu cành khô bỗng hoa nở tràn
Người tình vào cuộc tử sinh
Sống chết lung... linh.
Thành người tình đang trẻ ngây
Sẽ đứng lên mê say từng ngày
Cất bước Xuân đi qua Hạ dài,
Người hẹn người leo thế kỷ chơi
Một đời người trong tầm tay
Sống với nhau hơn ba vạn ngày
Xin cố gắng nuôi sao cho tình đầy
Chẳng vì Thu với Đông, ngần ngại
Và người tình ngoảnh về non
Hát khúc Xuân... sang.
Rồi hẹn rằng sẽ về thăm
Lúc đã trăm... năm
Và người tình sẽ từ khơi
Xuống núi vui... chơi
Rồi lại từng thế kỷ sau
Cứ hoá sinh... theo.
hoctro
Chia sẻ với bạn bè của bạn: |