Ông Trăng ở Sài Gòn (chưa có)
Văn Thành Nho
(Ca khúc thiếu nhi)
Anh Tuấn trình bày
(chưa có)
Ông Trăng Xuống Chơi
Phạm Duy
(1973)
Ông trăng xuống chơi cây cau thì cau sẽ cho mo
Ông trăng xuống chơi học trò thì học trò cho bút
Ông trăng xuống chơi ông bụt thì ông bụt cho chùa
Ông trăng xuống chơi nhà Vua thì nhà Vua cho lính
Ông trăng xuống chơi đền thánh thì cụ chánh cho mõ...
Ông trăng xuống chơi nồi chõ thì nồi chõ cho vung
Ông trăng xuống chơi cành sung
Thì cành sung cho nhựa
Ông trăng xuống chơi con ngưạ thì con ngựa cho tầu
Ông trăng xuống chơi cần câu thì cần câu cho lưỡi
Ông trăng xuống chơi cây bưởi thì cây bưởi cho hoa
Ông trăng xuống chơi vườn cà thì vườn cà cho trái
Ông trăng xuống chơi gái đẹp thì gái đẹp cho chồng
Ông trăng xuống chơi đàn ông thì đàn ông cho vợ.
Ông trăng trả vợ đàn ông
Trả chồng cô gái
Trả trái cây cà
Trả hoa cây bưởi
Trả lưỡi cần câu
Trả tầu cho ngựa
Trả nhựa cây sung
Trả vung nồi chõ
Trả mõ ông chánh
Trả lính nhà vua
Trả chùa cho bụt
Trả bút học trò
Trả mo cây cau
Trả mo cây cau
Trả mo cây cau
Trả mo cây cau...
Papa
Ngoại Quốc
Mỗi sáng Ba đi làm để nuôi gia đình,
chúng con đủ ăn,
áo mới luôn, quần mới luôn,
có đôi giày cho vui bước chân.
Cứ mỗi khi đêm về là Ba đến giường,
đắp chăn giùm con,
khẽ hôn vào trán con,
tiếng kinh cầu sau khi đã xong.
Sống với Ba êm đềm rồi con lớn dần,
cứ theo thời gian,
đã thấy da mồi tóc sương,
Ba cũng già đi theo tháng năm.
Thương cho Má,
Má yếu đuối sức kém hay ốm đau.
Cũng biết thế,
khiến Ba thương, thương cho Mẹ, ôi Mẹ yêu.
Khi Mẹ chết, Ba điên lên và Ba hét lên:
"Xin cho tôi qua đời thay cho vợ tôi !"
Cứ đến khi đêm về,
là Ba chối từ bước lên lầu trên,
Má chết đi phòng trống trơn,
Ba yên ngủ ngay trên ghế đôi.
Cũng có hôm ân cần lời Ba nói rằng:
"Hỡi con của Ba,
Ba sống như người lớn khôn,
Ba đơn độc sống mãi không già."
Mỗi lần hôn đàn con, đàn con mình,
nhớ tới tiếng Bố nói,
vẫn luôn vang lên trong tim:
"Chúng sống là Ba còn sống."
Nhớ hoài ! Ôi, còn nhớ, còn nhớ hoài,
lời nói của Ba, của Ba.
Không quên, tôi không quên,
lời nói của Ba còn mãi ...
Paris
Ngô Thụy Miên
N guyên Sa
Mai tôi đi chắc Paris sẽ buồn
Paris sẽ nhìn theo
Nhưng nhìn thì nhìn
Đời trăm nghìn góc phố
Con đường dài thẳng mãi có bao nhiêu
Mai tôi đi dù hôm nay đang vào thu
Dòng sông Seine đang mặc áo sương mù
Đang nhìn tôi mà khoe nước biếc
Khoe lá vàng lộng lẫy lối đi xưa
Mai tôi đi chắc trời mưa
Tôi chắc trời mưa mau
Mưa thì mưa chắc tôi không bước vội
Nhưng chậm thế nào
thì cũng phải xa nhau
Rồi cả người, cả Paris nhìn tôi
Qua một nụ cười nhắn nhủ
Nụ cười mềm như ánh nắng cuộc chia ly
của những đôi mắt nhìn theo
và tôi cũng nhìn theo
Mai tôi đi, chắc Paris sẽ buồn
Paris sẽ nhìn theo
Nhưng nhìn thì nhìn
Đời trăm nghìn góc phố
Con đường dài thẳng mãi có bao nhiêu
honque.com/ngothuymien
Paris Có Gì Lạ Không Em?
Ngô Thụy Miên
N guyên Sa
Paris có gì lạ không em?
Mai anh về em có còn ngoan
Mùa xuân hoa lá vương đầy ngõ
Em có tìm anh trong cánh chim
Paris có gì lạ không em?
Mai anh về giữa bến sông Seine
Anh về giữa một giòng sông trắng
Là áo sương mù hay áo em?
Anh sẽ cầm lấy đôi bàn tay
Tóc em anh sẽ gọi là mây
Ngày sau hai đứa mình xa cách
Anh vẫn được nhìn mây trắng bay
Paris có gì lạ không em?
Mai anh về mắt vẫn lánh đen
Vẫn hỏi lòng mình là hương cốm
Chả biết tay ai làm lá sen
Paris Em Về
Trường Sa
Paris em về ngày chủ nhật này, thành phố buồn gầy
mưa sụt sùi bay
Paris em về mình anh ở đây tình em còn đây
mãi hôm nay người theo người đi qua bên kia trời
anh xin ấp ủ ngọt ngào chiếc hôn
trên môi còn ấm vài giọt nước mắt trên mi còn đầy
Paris em về ngày chủ nhật này, tan lễ về chiều thánh đường buồn hiu
Paris em về bàn tay tìm nhau, để như lòng đau phút chia lìa
người theo người đi qua bên kia trời
chuyện ta buồn vui anh xin ấp ủ ngọt ngào chiếc hôn
trên môi còn ấm vài giọt nước mắt trên mi còn đầy
Paris em về , Paris em về ...
Thành phố dung thân, của ánh đèn sáng và những mộng mơ
Paris muôn thuở gọi nhớ tên em ...
Paris em về, người xa nguời rồi, trời cũng bùi ngùi,
cũng buồn mùa thu
Paris em về tình ơi còn đâu
ngày vui chẳng lâu phút phai tàn
rồi bên trời kia, sông Seine mơ màng
từng con tàu xa mang theo hy vọng
Một lần dẫu không cho nhau được mấy
và niềm cay đắng thôi không còn hoài
tvmt
Paris Về Đêm
Bảo Trâm
Paris về đêm trên con kinh buồn tênh
Có ai đứng trên bờ, bao ăn năn một đời
Con kinh buồn không nói
Paris về khuya, con phà đã đi xa
Người bên bờ tuyệt vọng, sáng mai không còn nữa
Paris về đêm trong quán rượu buồn hiu
Bao đôi mắt quầng thâm, bao ly rượu dở dang
Bao câu chuyện chờ sáng
Paris về khuya, những giọt lệ trong tim
Những đau thương ngậm ngùi, thay bằng lời trách móc
ÐK:
Paris anh ơi, đêm nay vũ khúc cho tình nhân
Ðến cùng em!
Ôm nhau đi anh ơi, đêm nay vũ khúc cho tình nhân
Ðến rồi đi, đêm khuya sắp qua rồi
Quên đi anh ơi, ưu phiền
Mai trời lại bình minh
Paris về đêm, trên đại lộ buồn hiu
Có cô gái giang hồ, cô đơn trên vỉa hè
Cô nghĩ gì đêm đó
Paris về khuya, chiếc áo nàng mong manh
Trong gió lạnh mùa thu, đêm nay sao vắng khách!
Paris về đêm, có một người hành khất
Bơ vơ không nhà, co ro trên vỉa hè
Anh mơ gì đêm đó ?
Paris về khuya, không áo lạnh mùa đông
Tấm chăn sao ấm được, anh chết rồi đêm đó
Hoài Thương
Chia sẻ với bạn bè của bạn: |