Nói Với Người Tình
Trúc Sơn - Thăng Long
Qua lối nhỏ vào nhà anh
Muốn ghé vào thăm sợ ba má anh buồn lòng
Lỡ hứa rồi em biết làm sao đây
Để anh mong xuốt cả ngày nên buồn lắm
Em cứ hỏi lòng tại sao
Mỗi lúc gặp nhau thì anh nói chuyện đường dài
Đêm trở về em khóc thầm trong tay
Nếu yêu nhau ai lỡ để buồn cho nhau
Xin anh hiểu giùm đời em
Lênh đênh kiếp phong trần nổi trôi theo ngày tháng
Em đâu có gì em đâu có gì ngoài hai bàn tay trắng
Đành để buồn cho anh
Em có đòi hỏi gì đâu
Đã biết rằng em bàn tay trắng đi vào đời
Em chỉ cần hai đứa mình yêu nhau
Có anh bên em sẽ đẹp tình mai sau
Nối Vòng Tay Lớn
Trịnh Công Sơn
Rừng núi dang tay nối lại biển xa
Ta đi vòng tay lớn mãi để nối sơn hà
Mặt đất bao la, anh em ta về
Gặp nhau mừng như bão cát quay cuồng trời rộng
Bàn tay ta nắm nối tròn một vòng Việt Nam
Cờ nối gió đêm vui nối ngày
Giòng máu nối con tim đồng loại
Dựng tình người trong ngày mới
Thành phố nối thôn xa vời vợi
Người chết nối linh thiêng vào đời
Và nụ cười nối trên môi.
Từ Bắc vô Nam nối liền nắm tay
Ta đi từ đồng hoang vu vượt hết núi đồi
Vượt thác cheo leo, tay ta vượt đèo
Từ quê nghèo lên phố lớn, nắm tay nối liền Biển xanh sông gấm nối liền một vòng tử sinh
baobatdong
Nón Bài Thơ
Anh Tuấn
Ơ hò ơi!
Ngược dòng sông Hương lên chùa Thiên Mụ
Chèo về Kim Luông về Vĩ Dạ qua Đông Ba
Trai gái gần xa ghé qua cầu Gia Hội
Nắng vàng lên rồi nhớ chiếc nón bài thơ
Ơ hò ơi!
Nón bài thơ câu chờ câu đợi
Khách chung tình chừ mời tới quê em
Quê em nước ngọt đất lành
Cây xanh trái chin xin dành tặng anh
Tặng anh nón mới miền quê
Sông Hương núi Ngự trăng lên ân tình
Là mình với ta hát khúc ca Nam Bình
Ơi bạn mình ơi!
Có về xứ Huế
Nón bài thơ vẫn chờ đợi ai!
Vẫn chờ đợi ai tháng dài năm đợi
Gửi về quê em chi cho lòng bao nắng thu
Nghe tiếng mẹ ru câu Nam Bình quen thuộc
Như gửi tâm tình theo chiếc nón bài thơ
Tham khảo:
1. Giọng hát Ngọc Thanh trong băng nhạc Thanh Thuý 14, phát hành trước 1975.
Anthony Trần
Nông Lâm Súc hành khúc
(chưa biết)
Chúng ta là đoàn Thanh niên Nông gia
Siết tay nhau xây đắp nước non nhà
Làm rạng chí non sông gấm lụa là
Tiến lên, tiến lên
Tiến vào rừng sâu chăm sóc khắp cây rừng
Để ngày mai rừng xanh vang tiếng ta
Tiến lên, tiến lên về bình nguyên
Xây đắp bao trại chuồng
Cho trâu bò lai láng nơi quê nhà
Quên
Nốt Nhạc Vui
Trần Lâm
N guyên Vũ
Hãy lại gần đây ta kề sát bờ vai, bé thật là ngoan hãy cùng hát ca.
Nốt nhạc này mang cho đời những niềm vui hãy làm đẹp thêm ngày thơ em xing tươi.
Sống trong tiếng cười sẽ quên hết, biết bao nỗi buồn mãi tan biến.
Thế gian mãi là những yêu dấu, ước mơ rằng sẽ không còn sống trong nỗi sầu lo.
Mí đồ đồ rê, la sol mí đồ rê, mí đồ đồ rê, la sol mí đồ.
Hãy cùng hòa ca cho đời nốt nhạc vui, mãi về ngày sau ta còn có nhau.
(Nguyên Vũ hát với nhóm thiếu nhi Baby Kitty)
Trần Dương
Nốt Nhạc Xanh (chưa có)
Xuân Hoàng
(chưa có)
Nụ Cười Nào Đó
Mai Anh Việt
Nụ cười nào đó em đi mang theo chân quên đường về
Giọt lệ nào đó khô trong tim tôi làm đêm não nề
Nụ cười nào đó, giọt lệ nào đó người
Sóng vỗ đôi bờ lá đã xa cành tình xưa có còn xanh
Kỷ niệm ngày đó tôi đi mang theo như hoa tàn tạ
Buồn vui ngày đó tôi đeo trên vai vàng như nắng hạ
Kỷ niệm ngày đó buồn vui ngày đó người
Ðã chia đôi nguồn, nếu quên đêm buồn người có nhớ ngày vui
Một ngày nào đó trong khi vô tư yêu xưa tràn trề
Mùa đông mà ngỡ như xuân đang qua ấm êm vỗ về
Rồi hạ chết đi thu sang rụng thêm cánh vàng
Nụ cười nào đó khi đêm đông sang lạnh đời em mang
Nụ cười nào đó rơi trong đêm sâu hôm nao về nguồn
Ðường xưa nào có chân em hoang mang lạc trong nỗi buồn
Nụ cười nào đó, đường xưa nào có người
Lắng nghe cung đàn rứt bao tơ vàng người có thấy lòng vui
Bờ vai nào đó xa đôi tay ôm khi nao tìm lại
Làn môi nồng ấm bao cơn mê say làm ngưng tháng ngày
Bờ vai nào đó làn môi nồng ấm người
Có nhau đêm này mất nhau đêm nào người có tiếc nghìn sau
Một ngày nào đó trong khi vô tư yêu xưa tràn trề
Mùa đông mà ngỡ như xuân đang qua ấm êm vỗ về
Rồi hạ chết đi thu sang rụng thêm cánh vàng
Nụ cười nào đó khi đêm đông sang lạnh đời em mang
tvmt
Nụ Cười Quá Khứ
Võ Tá Hân
T hơ: Nguyên Lương
Người con gái có nụ cười quá khứ
Dựng lại một trời đã mấy năm xa
Ta thấy mây xưa chở về con trăng cũ
Vạn thọ mùa xuân nở rộ trước sân nhà
Mẹ giờ đây đã ngàn thu yên giấc
Em giờ đây nuối tiếc tuổi thơ ngây
Sao mắt me vẫn sáng ngời xa lắc
Và em tôi còn ấm áp đôi tay
Người trong hồn ta là hình em ảnh mẹ
Người mang cho ta núi nhớ sông buồn
Người vẽ lại con đường quê phố thị
Ta mơ cùng người ngày trở lại quê hương
Trong mắt ấy có nét gì của mẹ
Hôm tiễn con đi chỉ dám nhìn trời
Tay vén tóc dáng gầy người em nhỏ
Mơ mộng nào trong bước tuổi rong chơi
Ngày không nắng đón mây lên đồi gió
Ta cùng người đứng ngắm cảnh đồng xanh
Tay vén tóc, mắt người nhìn xa lắc
Giải quê hương trong quá khứ tan tành
Người bên ta bỗng đời nay thêm lá
Con đường lạ tên nhưng quen
thuộc dấu chân
Những lúc người nhìn, ôi! ánh mắt
Dậy hồn ta một cảnh hội tương phùng
Mỹ Ngọc
Chia sẻ với bạn bè của bạn: |