Nhớ Xuân
Ngô Thụy Miên
V ũ Ngọc Bích
Đêm nay chờ đón giao thừa
Nhớ mùa Xuân thắm năm xưa xa vời
Cố hương ngút tận mù khơi
Kẻ Âu, người Á bên trời khóc than
Còn đâu pháo đỏ nhuộm đàng
Còn đâu mai nở bên hàng dậu thưa
Còn đâu lũ trẻ nô đùa
Còn đâu bóng dáng ông Đồ bút nghiên
Còn đâu vành nón nghiêng nghiêng
nơi cô thôn nữ dịu hiền ngây thơ
Xuân về với những ước mơ
Giấc mơ chưa đạt, bên bờ chia ly
Thôi đừng than khóc làm chi
Để cho lệ ướt vành mi đầm đìa
Quê hương còn chi ngóng trông
Gia đình sum họp nhiệm mầu ơn trên
Xuân này vắng bóng mẹ hiền
Mẹ còn tứa gối đêm đêm nguyện cầu
Con đi mãi tận trời Âu
Ráng lo lập chí công hầu mẹ mong
Quê người con chỉ ngóng trông
honque
Nhón Gót
Nguyễn Linh Quang
D u Tử Lê
Chào tinh khiết ! - Giưã chiều-tôi xế bóng
Như tấm lòng thao thiết cũng gieo neo.
Người nhón gót : nghe mưa về đáy vực,
Buồn tôi sâu, hút, tưạ nhớ, thương, nao.
Chào thơ ấu ! - Chông chênh sầu, nẫu, đỏ,
Bước lầm than trong ngày, tháng tôi, vơi.
Người nhón gót : thả vầng trăng thứ nhất
Trên tay tôi, cổ tích : mắt, môi người.
Chào Quán Thế, chào Quán Thế (riêng tôi) !
Rừng chánh niệm cây từ bi từng ngọn.
Lá trăm năm.
Người nhón gót : cúi nhìn nhân thế, gió.
Thấy tôi không ? Tội nghiệp linh hồn tôi không ?
Người nhón gót : cúi nhìn nhân thế, gió.
Thấy tôi không ? Tội nghiệp một linh hồn !
Chào kỷ niệm ! - Mai này, tôi sẽ chết,
Những con chim trả tiếp nợ cho đời.
Sóng ở lại, trả thêm người tiếng hát,
(Riêng đêm còn giữ mãi dấu môi tôi.)
Lá gìn giữ mối tình tôi đã gửi.
Cây nâng niu thống khổ (buổi xa người).
Người nhón gót : nghe chuyện tình ai đó…
Nghìn năm sau : cổ tích kể tên… nàng.
Chào định mệnh ! - Gõ cưả-tôi, cuối kiếp,
Trái tim người : lưu lượng biển, bao dung.
Người nhón gót : gửi điều chưa nói hết
Lên vai tôi. Mùi tóc mẹ mang mang.
Người nhón gót : thả vầng trăng thứ nhất,
Riêng đêm còn giữ mãi dấu môi tôi,
Người nhón gót : nghe mưa về vực tối,
Buồn tôi sâu, hút, tưạ nhớ thương, nào.
Paris 12.2001
(Trích từ CD « K. Khúc Cuả Lê 3 », H.T. Productions)
tvmt
Như Đóa Dạ Quỳnh
Phạm Anh Dũng
T rường Đinh
andante
Í
hoàng hôn gió lay
sáo diều em bay
- đơn côi màu lá
anh nhớ vàng mây
em là triều thơ
biển ngọc sương rơi
- ru đêm cành biếc
gieo sóng làn khơi
anh là đuốc mơ
chiều xưa xa vời
- niềm vương mắt nhớ
ngây ngất tơ trời
em như nhụy đào
lệ nhỏ ngàn sao
- nở buồn tóc lúa
ướt nhánh rừng đau
giòng trôi cho nhau
phù sa hai màu
- khung em gởi lại
đóa tình chiêm bao
nụ hờn yêu đương
hạt nồng như thương
- nửa mùa dĩ vãng
đẹp mãi quỳnh hương
PAD
Như Anh Cần Em
(chưa biết)
Như đêm cần ánh sáng
Như nắng cần cơn mưa
Như con sông cần dòng nước
Như biển và dòng sông
Như hoa cần nắng ấm
Như gió và trời mây
Như đôi chim cần tổ ấm
Như rừng và lá cây
Như nỗi đau cần hạnh phúc
Như mặt hồ cần ánh trăng
Như đời sống cần hơi thở
Và như anh ... cần em
ChiLaMuaThuRoi
Như Anh Đã Hẹn (chưa Có)
Quốc An và Nguyễn Nhất Huy
Như Cánh Chim Trời
Lê Tín Hương
Hoàng hôn về khi bóng nắng dần phai
Tiếng chim hót muộn màng gọi bầy lẻ loi
Chiều ơi, chiều về cho mây tím giăng đầy
nhạt nhào màu một thời gian
Không gian rũ buồn, giòng lệ nào tuôn
Ngày qua, ngày qua, với những chiều tan
Có ai hát một mình, điệu buồn thở than
Đàn ơi, lạc loài cung thương nhớ xa vời
Ngâm ngùi tình hoài hương
Chân mây cuối trời còn đợi chờ ai
Chim hỡi bay về nơi đâu?
Đường xa nắng đã nhạt màu
Còn ai ở cuối trời sầu?
Nghe như ngại ngần đôi cánh mỏi
Lời hẹn thề ngủ yên
trên dòng sông kỷ niêm
Thôi hãy dừng chân ...
Trời đã về chiều
Hoàng hôn về khi mái tóc dần phai
Có ai đứng một mình muộn phiền lẻ loi
Chiều ơi, chiều về cho bóng ngả bên đời
Lạnh lùng nhìn ngày trôi
Kiếp sống tha hương
như cánh chim trời
tvmt
Như Cánh Vạc Bay
Trịnh Công Sơn
Nắng có hồng bằng đôi môi em
Mưa có buồn bằng đôi mắt em
Tóc em từng sợi nhỏ
Rớt xuống đời làm sóng lênh đênh
Gió sẽ mừng vì tóc em bay
Cho mây hờn ngủ trên trên vai
Vai em gầy guộc nhỏ
Như cánh vạc về chốn xa xôi
Nắng có còn hờn ghen môi em
Mưa có còn buồn trong mắt em
Từ lúc đưa em về
Là biết xa nghìn trùng
Suối đón từng bàn chân em qua
Lá hát từ bàn tay thơm tho
Lá khô vì đợi chờ
Cũng như đời người mãi âm u
Nơi em về ngày vui không em
Nơi em về trời xanh không em
Ta nghe từng giọt lệ
Rớt xuống thành hồ nước long lanh.
Như Chiếc Que Diêm
Từ Công Phụng
Đời anh sớm muộn gì
Đời em sớm muộn gì
Tình ta sớm muộn gì ...cũng hấp hối
Am
Thôi cũng đành một kiếp trăm năm đời người sẽ qua
Dm
Cũng đành một thoáng chiêm bao tình người cũng xa
C E7 Am
Cũng phôi pha những điêu ngoa, theo vết môi cười tàn tạ
Am
Thôi cũng đành một kiếp phong ba lệ tình cũng xa
Dm
Xuống đời ta những nguôi ngoai rồi người cũng xa
C E7 E Am
Cũng xa ta, cũng xa ta theo dòng nghiệt ngã mù lòa
Dm C E
Vì lời em sớm muộn gì cũng một lần gian dối
E7 Am
Tình anh sớm muộn gì cũng đưa vào tăm tối
Dm G Am
Đời anh sớm muộn gì, đời em sớm muộn gì
F E7 Dm Am
Tình ta sớm muộn gì cũng hấp hối
Dm C
Rót cho đầy hồn nhau, đắp cho đầy đời nhau
E7 Am
Những men nồng tình sâu rã rời
Am
Thôi cũng đành như chiếc que diêm một lần lóe lên
Dm
Thắp đời em sáng lung linh, buồn một cõi riêng
C E7
Những đêm sâu, những canh thâu
Am
Nghe nước mắt nặng giọt sầu
Am
Thôi cũng đành như kiếp rong rêu một lần hóa thân
Dm
Cuốn về phong kín tim ta một đời chói chang
C E7
Những đam mê, những ngô nghê
E Am
Với tình người nhỡ lời thề
Am
Thôi cũng đành như tấm gương tan mờ phai vết xưa
Dm
Xót dùm cho tấm thân ta ngựa bầy đã xa
C E7
Những đêm mơ thấy tan hoang
E Am
Hương tình vừa chớm muộn màng
Поделитесь с Вашими друзьями: |