Con gì mang cặp sừng dài
Luôn mồm bỏm bẻm như nhai miếng trầu
Quản chi bừa cạn cày sâu
“Là đầu cơ nghiệp”, công nào to hơn?
Con gì yếm chảy, lông vàng
Kéo xe cũng tốt, chở hàng cũng tươm
Suốt đời ngốn cỏ, nhai rơm
Cho người thịt, sữa ngon, thơm bổ, lành
Con gì tung vó dặm đường
Cùng chàng chiến sĩ biên cương đi tuần
Hoặc là thồ gạo nuôi quân
Kéo xe, chở khách xa gần đó đây…
Con gì chậm chạp lầm lì,
Tai to hơn ngựa, tên thì xấu hơn
Tính thì dở dở, ương ương
Bởi quen “ưa nặng” nên thường cực thân
Con gì luông miệng “be be”
Sườn non dốc đá đi về có nhau
Thoạt nhìn đực, cái khác đâu?
Con nào cũng một bộ râu dưới cằm
Con gì giúp Bách Lý Hề,
Cùng chàng Tô Vũ đi về có nhau
Thoạt nhìn đực, cái khác đâu?
Con nào cũng một bộ râu dưới cằm
Con gì có nghĩa có tình
Chủ dù nghèo khó không đành bỏ đi
Ngay lòng, ghét kẻ gian phi
Những phường khoét ngạch nhiều khi phải chờn
Con gì dáng tựa cọp, beo
Thích nằm sưởi nắng, tài leo xà nhà
Thu hình, ẩn nấp từ xa
Bỗng nhiên nhảy “phốc”! thế là chuột toi
Con gì xấu dáng, phàm ăn,
Lòng ngon, mỡ béo, quanh năm nhốt chuồng,
Phân tươi làm tốt ruộng nương,
Trách ai nỡ quá coi thường, mắng “ngu”!
Con gì đuôi ngắn, tai dài
Suốt ngày gặm nhấm, giũa mài bộ răng
Chạy nhanh, chua dễ ai bằng
Chủ quan nên nỗi chậm chân thua rùa!
Con gì lạch bạch dáng đi,
Chồng thì khản tiếng, vợ thì gào to
Giỏi bơi, trứng gửi vào lò
Hoặc nhờ gà mái ấp cho, đến lười!
Con gì từ lúc mờ sương
Oai hùng, gọi tỉnh vầng dương hàng ngày
Khiến ai giấc điệp đang say
Cũng đều trở dậy, xắn tay đi làm
Con gì giống vịt: biết bơi,
Giống gà, biết ấp; trứng thời to hơn
Chiếc mào đỏ chót như son,
Đẻ thưa, cũng biết nuôi con như gà
Con gì dài cổ lêu nghêu,
Đuổi trộm cũng tốt, tiếng kêu váng nhà
Họ cùng ngan, vịt gần gà,
Thấy ai lười học, thường là đến thăm
Con gì mắt đẹp, hiền hòa,
Vợ chồng chung thủy, một nhà ấm êm
Trời xanh tung cánh bay lên,
Ai ai cũng gọi là “chim hòa bình”
Con gì bé nhỏ chuyên cần
Có tôi, có chúa, quây quần vui, đông
Tìm hoa gây mật dầy công
Chẳng như lũ bướm chơi dông hư đời!
Con gì ăn lá dâu tươi,
Lụa vàng, đền đáp công người chăm nom
Dù cho sông cạn đá mòn,
Thủy chung, đến thác hãy còn vương tơ….
Con gì cặm cụi suốt ngày
Tha lâu, tổ cũng phải đầy mồi ngon
Chàng voi sợ đến mất hồn!
Khổng lồ thua chú tí hon nực cười!
Con gì “Chúa tể sơn lâm”
Mùi hôi nhức mũi, tiếng gầm inh tai
Tự cho hơn cả muôn loài
Ngán thay! vẫn kém con người trí khôn!
Con gì lấy mũi làm tay,
Tai to như quạt, da dày mo nang,
Giúp người xung trận, thồ hàng
Dẻo dai, dũng cảm, hiên ngang tuyệt vời
Con gì rất “hỗn” xưa nay,
Gặp ai cũng muốn giơ tay tát liền
Mõm to, lông sắc đen tuyền,
Mật là thuốc quý, mấy tiền cũng mua
Con gì hay bắt chước người,
Mặt nhăn, thấy mắm tôm thời càng nhăn
Truyện xưa còn kể lại rằng:
-
Đánh trời, riêng gọi Đường Tăng là thầy!
Con gì hay bắt trộm gà
Tính tình quỷ quái, tinh ma khó lường
Những người lèo lá, bất lương
Thì tên loài ấy đời thường đặt cho
Con gì cho thịt, cho lông,
Đẩy lùi cái rét mùa đông cho người
Các miền giá lạnh thường nuôi,
Thịt ngon đóng hộp, lông thời dệt len
Con gì nhịn khát rất tài,
Đi trên sa mạc, dẻo dai lạ lùng!
Bẩm sinh có bướu trên lưng,
Chở hàng nặng, chẳng ngập ngừng bước chân
Con gì chẳng phải là lừa,
Cũng không ra ngựa, kế thừa cả hai
Ai mà đoán được mới tài,
Được tìm tác giả…búng tai ba lần!
Con gì chẳng phải là chim,
Cũng không ra chuột, lấy đêm là ngày
Có lông mao, lại biết bay
Ngủ như treo ngược cành cây, xà nhà
Con gì trông thoáng tưởng gà
Lông đen, mình nhỏ “lùi xa” ai bì
Cuối Xuân ra rả gọi hè,
Học theo kiểu ấy mong gì nên khôn?
Con gì khoác áo thầy tu,
Thích ăn xác chết, hay vồ gà con
Xót tình Ngưu, Chức héo hon,
Sông Ngân, nối nghĩa sắt son: bắc cầu…
Con gì cũng họ nhà chim
Lại hay bắt chuột ban đêm rất tài
Thật ra giúp ích cho đời
Tiếng kêu rờn rợn nên người chẳng ưa
Con gì cánh mỏng mà trong,
Bay cao, bay thấp, cảm thông tiết trời
Tưởng nhờ cắn rốn biết bơi,
Chú em than: - “Dại nhất đời là ta”
Con gì da dẻ sần sùi
Đấu tranh, thành “cậu ông Trời”, gớm chưa!
Nắng lâu, muốn bắt trời mưa,
Nghiến răng là cháu phải thưa: “sẵn sàng!”
Con gì đầu lại chứa phân
Càng dài, tua tủa những chân bên mình
Bơi tài mà nhảy rất nhanh
Thắng đường, rang cạn, ngon lành, đỏ tươi
Còn gì ăn lắm “nói mò”
Hễ ai động đến là co mình vào,
Thủa xưa, vui Thục chống Tàu:
Thành xây đặc biệt, kiểu nào vững hơn?
Con gì chỉ thích bò ngang
Đi đâu cũng múa đôi càng hộ thân
Nấu riêu, chan bún tuyệt trần!
Ngậy thơm, màu mỡ, chẳng ăn cũng hoài!
Con gì đêm tối thì ra,
Lập lòe ánh sáng như là bấm pin
Có chàng xưa thiếu dầu đèn,
Bỏ vào vỏ trứng đêm đêm học bài
Con gì nướng chín ăn ngon,
Chết dù đến đít vẫn còn thơm cay
Đầu tăm, được chút vị này
Bún thang, bánh cuốn hương bay ngạt ngào
Con gì tính thích phiêu lưu,
Chọi nhau cẳng sái, đầu bươu tưởng tài!
Nhà văn quen biết Tô Hoài
Viết thành truyện ký, nước ngoài cũng mê
Con gì thích hút máu người;
Bám dai, song lại sợ vôi lạ lùng
Ngoi trong ao, lạch, ruộng đồng,
Họ xa với vắt, giống dòng thực dân
Con gì lông biếc, mỏ to,
Trên cành, lặng ngắm mặt hồ đăm chiêu
Cá đâu đớp, động chân bèo
Vội xà xuống bắt, nhẹ vào như tên
Con gì mõm nhọn, lông tro
Áo quần, sách vở, gạo ngô… chẳng từ
Kíp dùng bẫy, bả diệt trừ,
Nếu không có sẵn thì nhờ chú miu
Con gì thua kiện: bẹp đầu!
Tham đàn nòng nọc, vơ vào chẳng xong
Cậy mình ngạnh sắc, ria cong,
Nấu dưa, om nghệ cũng không oan gì
Con gì nhơ nhớp, xấu xa,
Hết đậu đống rác, lại sà bát canh
Muốn tào tháo khỏi hoành hành
Bảo nhau diệt sạch sành sanh giống này!
Con gì giương mắt khinh đời,
Ngồi trong đáy giếng, coi trời bằng vung
Lột da nấu với dọc mùng
Chuối xanh, đậu phụ.. đem bung cũng mềm!
Con gì chê trạch quá dài:
Đem so: mình gấp những hai, ba lần!
Mắt thời ti hí, không chân,
Trách ai xát muối lại giần nát xương
Con gì cô Tấm quý yêu,
“Cơm vàng cơm bạc” sớm chiều cho ăn
Thác oan, cho Tấm áo quần
Hài thêu Tấm diện, xinh chân hội mùa
Con gì chơi suốt mùa hoa
Cách bay uyển chuyển như là văn công,
Tổ không, bọng mật cũng không!
Nhởn nhơ, khác hẳn loài ong cần cù
Con gì bé tí tì ti,
Tắt đèn, cử nhạc vo ve quanh giường,
Màn ai chểnh mảng, không buông:
Tiệc đêm chúng mở, họ hàng no nê.
Con gì nhảy nhót ngoài đồng
Bắt sâu, giúp ích nhà nông, quản nào!
Hót hay, thích đậu lưng trâu
Ai nuôi khéo dạy biết chào, biết thưa !
Con gì trắng nõn như bông,
Bụi tre là tổ, cánh đồng là quê
Bay là bay lả đi về,
Cái tôm, cái tép, chẳng trê cái nào
Con gì xinh xắn, đuôi to,
Thích làm bạn với giàn nho xanh rờn
Chuyền cành, ít giống nào hơn!
Được chùm hạt dẻ, khôn lường niềm vui
Con gì uốn khúc như lươn
Mình hoa loang lổ, cuộn, trườn đều nhanh
Sẵn sàng nọc độc trong nanh,
Giận thì cổ ngỏng, mang banh, miện phì..
Con gì nửa thú nửa ngư,
Nuôi con bằng sữa, sống nhờ đại dương
Thân hình độ sộ khác thường :
Voi to mấy cũng bé hơn rất nhiều
Con gì lông tựa gấm hoa,
Đẹp hơn cả trĩ, hỏi gà đọ sao?
“Nem ngon” chưa biết thế nào
Hãy xem nó múa : ôi chao ! tuyệt vời!
Con gì lông cứng, nhọn dài
Mỗi khi kẻ địch bên ngoài tiến công :
Sẵn sàng tự vệ bằng lông
Vừa thay áo giáp, vừa dùng làm tên
Con gì ngơ ngác, ngây thơ,
Rừng thu, đạp lá vàng khô xạc xào
Thịt ngon, xương gạc nấu cao
Lại cho nhung quý, uống vào lên cân
Con gì khiến thỏ phải thua,
Vào đền đội hạc, lên chùa đội bia
Bước chân chậm chạp, nặng nề,
Đi đâu cũng cõng nhà đi trên mình
Con gì đu giỏi tuyệt vời,
Tay dài hơn cả đười ươi, khi, hầu
Não nùng tiếng hót đêm thâu,
Mình đen, mặt trắng, khác nào hóa trang…
Con gì tuy “bé hạt tiêu”
Dám đương đầu với chim diều, quạ khoang
Sợ chi ác điểu hung tàn,
Nêu cao khí phách hiên ngang, quật cường
Con gì luyện chẳng thành rồng
Đành cam sống ở lạch, sông, ao, đầm..
Hăm ba tháng chạp, đón xuân
Tục truyền: thường rước Táo quân chầu Trời.
Con gì khi gặp kẻ thù
Thường phun ra chất hỏa mù tối om
Đối phương lạc hướng, hết dòm!
Nổi danh hải sản thơm, ngon, đắt tiền
Con gì dãi quý hơn vàng
Được coi là món ăn sang cực kỳ !
Ngày xưa, sau mỗi khóa thi,
Vua ban cho các ông Nghè tân khoa
Con gì vỏ tách làm hai
Để anh thợ khảm trổ tài tinh vi
Khéo dùng chẳng chút bỏ đi,
Vỏ làm mỹ nghệ ruột thì nấu răm
Con gì chân cẳng có lông,
Bề ngoài so với cua đồng hao hao
Trứng lành chưng, nấu ngọt sao!
Tính thì hệt những anh nào nhát gan
Con gì trông giống thằn lăn,
Nhỏ, xinh, thường bám góc trần đuổi nhau
Kiếp xưa cậy của thi giầu
Kiếp này chép miệng “tiếc” sao! “tiếc” hoài!
Con gì cá biển rõ ràng
Có tên như lợn, khôn ngoan tuyệt vời!
Nhiều khi giữa biển cứu người
Chẳng như cá mập là loài ác ngư
Con gì “chiếp, chiếp” liên hồi,
Nhà thơ Tố Hữu từng nuôi trong tù
Thương cô Tấm phận đơn côi
Giúp công nhặt thóc, hội mùa kịp thi
Con gì “xéo lắm cũng quằn”
Làm tơi đất, giúp nông dân gieo trồng
Ít nhiều cũng đã có công
Có sao chà đạp, nỡ lòng thế ư?
Con gì “áo đỏ áo xanh”
Nhọn đầu, châu chấu hay anh cào cào?
Hai phe tranh cãi gắt gao
Khó mà kết luận phe nào được, thua!
Con gì xe cát biển Đông
Sóng xô mất sạch, uổng công nhường nào!
Bao phen làm lại từ đầu
Để rồi sóng lại dội vào phá tan!
Поделитесь с Вашими друзьями: |